Ami Wakeshima
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CHAP 2: New Job – Việc làm mới

Go down

CHAP 2: New Job – Việc làm mới Empty CHAP 2: New Job – Việc làm mới

Bài gửi  Ami Wakeshima Fri Nov 30, 2012 8:22 pm

Title: Có cái gì gọi là yêu thương? – What’s love?

Author : Ami Wakeshima

Characters : Kyumin

Disclaimer : Chỉ có cốt truyện là của Ami Wakeshima này thôi.

Rating : K+

Category : Romance,sad

Tình trang: on going

Summary :



Có cái gì gọi là yêu thương?

Khi con tim này đã nguội lạnh?

Cơn mưa lạnh như băng nhẹ rơi xuống.

Cơn mưa đầu mùa sắt như đá đâm vào tim.

Bầu trời cũng phải khóc…

Trái tim cũng phải khóc.

Tan vào cơn mưa này…

Rồi biết mất mãi mãi….

Nhưng liệu có được không. Khi đến công ty mới làm việc lại gặp một tay giám đốc mặt dày như tấm thớt?

Trái tim lạnh lùng này, rồi cũng có ngày phải tan chảy thôi…

—–

Note: fan của dbsk & snsd đừng đọc nếu các bạn không muốn thấy idol của mình là nhân vật phản diện.

Không bash bất cứ ai cả, có tật giật mình đọc mới thấy là tôi đang bash idol của các bạn.

Không mang ra khỏi [Only admins are allowed to see this link]

***

CHAP 2:

New Job – Việc làm mới







Nhân vật:

+ Lee Sungmin.

+ Cho Kyuhyun.





Hoạt cảnh:

+ Nhà Sungmin – Căn hộ chung cư 137/ tầng 6 khu chung cư cao cấpChampPlaza

+ Công ty KM – Phòng CEO

***

Cầm vài tờ thông báo tuyển dụng trong tay, Sungmin nhếch mép cười. Dù chưa tốt nghiệp nhưng thủ khoa Đại họcSeoulcũng khiến nhiều công ty phải tranh giành nhân tài để làm giàu. Sau cuộc chia tay với Yunho, cậu trở nên trầm tính và lạnh lùng hơn, không còn là một cậu bé ngây thơ như ngày xưa nữa, Lee Sungmin đã trở nên chai lì rồi.





Với thành tích ưu tú công thêm điểm ngoại hình, Sungmin thật sự là một nhân tài hiếm có. Cậu còn là con cưng trong mắt các thầy cô và là “đối tượng” tranh giành của các công ty nên xưa nay Sungmin cũng không tránh được một chút kiêu ngạo về bản thân mình, đồng thời cậu cũng mang một cái tôi quá lớn, nhưng cậu chưa bao giờ áp đặt cái tôi đó lên bất cứ ai bởi vì cậu còn không ngờ là mình còn có cá tính đó. Cho đến khi tình yêu đổ vỡ, Sungmin tự nhủ rằng sẽ không bao giờ là một kẻ nhu nhược ngu ngốc nữa, cái tôi đó mới dần dần hiện lên và định hình cho cậu cái cá tính kiêu ngạo ngang ngược, cứng đầu, không bao giờ chịu thua.





Thay đổi là điều cậu đã lựa chọn, cậu chọn đối mặt thay vì trốn tránh, cậu chọn ánh sáng thay vì bóng tối cho cuộc đời. Vậy thì, Sungmin có hài lòng với lựa chọn đó không? Là một người có nhiều tính cách, nên một chút thay đổi đó chỉ làm mọi người ngạc nhiên vì cậu thôi.





Lúc chia tay Yunho, cậu đã rời bỏ căn biệt thự Lovers – nơi mà cậu và anh tốn bao nhiêu công sức xây đắp, vì cả hai đều nghĩ rằng nơi đây sẽ là mái ấm tương lai nên đều dành cho nó hết công sức và tình yêu, nhưng tình cảm mới là thứ dễ đổi thay nhất, cậu quyết định rời bỏ vì nơi đó không thuộc về cậu, cậu cũng không cần một kẻ phản bội.





Căn hộ mới cũng không tồi, vị trí của nó ở tầng sáu, là nơi an toàn vì nếu có hỏa hoạn thì vòi nước của xe cứu hỏa cũng với tới, và là vị trí an toàn nhất để nhảy từ của sổ xuống đệm cứu thương nếu có chuyện không hay xảy ra. Nằm trong khu chung cư hoàng giaChampPlaza, tất nhiên phục vụ và nội thất không phải tầm thường. Sungmin tuy chỉ là một sinh viên nhưng tài khoản ba mẹ cậu để lại là một tài sản khổng lồ. Ba mẹ Sungmin mất trong một tai nạn giao thông khi cậu mười lăm tuổi, nhờ vào số tiền của ba mẹ và tình yêu của dì cùng em họ Eunhyuk, cậu mới có thể tiếp tục sống đến ngày hôm nay.





Ngày mai bắt đầu kì thi tốt nghiệp khoa kinh tế, với IQ tuyệt đỉnh của mình, nhắm mắt cậu cũng qua được.











Khi một con cá bị khô vẩy, nằm thoi thóp thở trong một chỗ trũng trên cát có chứa một chút nước. Nó sẽ chỉ biết phó mặt cho số phận, mặc kệ mặt trời thiêu đốt, cho đến chết.





Nó không có lựa chọn, hay là nó quá sợ hãi để lựa chọn, trong khi chỉ một cú nhảy ra khỏi chỗ trũng đó thôi, nó sẽ được vùng vẫy trở lại ở đại dương rộng lớn. Đơn giản là, nó không có suy nghĩ và không đủ can đảm để thực hiện vì đây là ván bài lật, và bởi vì nó không biết cách một chút nữa là nó sẽ sống, nên nó quyết định lựa chọn nằm đó thoi thóp.





Cách một lựa chọn, lại là một lựa chọn khác, không biết nó có hối hận không khi lên thiên đàng nhìn xuống nơi nó vừa chết, thấy khoảng cách giữa cái hố trũng nước đó và đại dương hoàn toàn gần nhau. Chỉ một cú nhảy, nó sẽ sống!!!





Và nực cười thay cái đạo lí này…





Một cú nhảy sẽ sống…













Đứng trước cửa công ty KM, Sungmin tự tin bước vào phỏng vấn, mặc dù có rất nhiều công ty gửi giấy tuyển dụng, nhưng Sungmin lại thích đi phỏng vấn hơn là ngồi nhà há miệng chờ sung.





- Xin chào! Tôi là Lee Sungmin. – Cậu cười lạnh với các giám khảo. – Mọi thông tin của tôi đã có trong hồ sơ, các vị muốn phỏng vấn gì thì cứ việc.





- Lee Sungmin á?? – Một thành viên trong đội giám khảo kêu lên. – CEO của chúng tôi chưa kịp mời thì cậu đã đến phỏng vấn rồi, mời cậu vào phòng giám đốc, tôi sẽ dẫn đường – Anh ta nhanh nhảu, như là để lấy lòng cậu. Tận tình dẫn đường cậu đến phòng CEO – Xin chào Tổng giám đốc Cho, đây là cậu Lee Sungmin ạ!!!





Cậu nhìn quanh phòng, trời ạ, cậu chưa thấy phòng làm việc của CEO nào mà bừa bộn khủng khiếp như của tên này, ngay cả cái phòng được cho là giống cái bãi rác lắm rồi của Eunhyuk còn chưa kinh đến mức này. Giấy tờ tài liệu vung vãi khắp nơi, còn có cả vỏ bánh snack, vỏ cà phê li, tạp chí truyện tranh, mô hình xe, rô bốt để bừa bộn vung vãi không trật tự. CEO bê bối thế này, còn công ty thì ra sao đây? Tên đó còn không thèm ngước mặt lên nhìn cậu nữa, chỉ lo chúi mũi vào laptop làm việc.





- Chờ một chút! Tôi sắp tiêu diệt được tên boss này rồi. Là boss hoàng kim đó, không thể xem thường được – Vị CEO bê bối không phải đang làm việc, mà mà đang chơi game, ngay trong giờ hành chính, một hành động không thể chấp nhận được.





Sungmin há hốc miệng, lúc nãy còn tính vớt vát cho hắn điểm chăm chỉ làm việc, còn bây giờ, cái hình tượng CEO Cho Kyuhyun đáng kính trên báo chí mà nhiều người khâm phục hoàn toàn sụp đổ. Hình như cậu chọn nhầm công ty rồi thì phải, ha ha!!!





Anh chàng kia ngượng ngùng nhìn cậu, cậu cũng lịch sự đáp lại một cái nhìn đồng cảm.





- Ahh!!!! Xin lỗi để cậu chờ lâu – Tên CEO kia cuối cùng cũng hạ boss.





- Không sao! Chỉ là lần đầu tiên tôi thấy tác phong làm việc như vậy, ở trường tôi không được dạy là nhân viên được phép chơi game trong lúc làm việc, tôi thiết nghĩ CEO cũng chỉ là nhân viên chỉ khác là cao cấp hơn thôi thì có quyền gì mà ngồi không chơi game trong giờ hành chính? – Cậu nghiêm nghị nói, trên đời này Sungmin ghét nhất hai loại người: Một là loại mặt dày ăn bám, hai là loại vô công rỗi nghề bê bối bừa bộn. Hừ!!! Ta mà biết thế này, thì còn lâu mới thèm ngó đến chứ đừng nói đến xin phỏng vấn.





Vị CEO “đáng kính” và anh chàng nói nhiều há mốc mồm nhìn cậu nói không nên lời, lần đầu tiên trong lịch sử KM, có một người dám to gan “dằn mặt” giám đốc. Nhưng ngay sau đó giám đốc Cho lại lấy lại vẻ tinh anh thường ngày, vỗ tay bôm bốp sau màn trình diễn hùng biện hết sức hùng hồn.





- Tuyệt!!!! Chưa từng có ai dám hó hé một lời nào khi tôi đang chơi game, cậu là người đầu tiên – Hắn tiến đến vỗ vai cậu đầy thiện ý – Phòng kinh doanh, ghế số ba, chúc mừng cậu!!! Hy vọng với sự công minh liêm chính, cậu sẽ làm KM phát triển.





- Cái gì? – Sungmin trố mắt trước thái độ tỉnh như ruồi của hắn. – Hừ!!! Gì mà nhận với không nhận, tôi không thèm làm!!!!!





- Gì??? – Hắn ta nhảy cẫng lên – Sao lại không làm, tôi buồn lắm đấy!!!





Ôi trời cái thái độ gì thế này? Chắc cậu lên cơn đau tim mất!!!









end chap 2…





Ami Wakeshima

Monday, April 16, 2012 / 8:20 pm
Ami Wakeshima
Ami Wakeshima
Admin

Tổng số bài gửi : 188
Join date : 30/06/2012
Age : 27
Đến từ : Một nơi tựa như thiên đàng nhưng cũng không kém phần khổ cực.

https://amiwakeshima.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết