Ami Wakeshima
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CHAP 5: Unavailable – Không khả dụng.

Go down

CHAP 5: Unavailable – Không khả dụng. Empty CHAP 5: Unavailable – Không khả dụng.

Bài gửi  Ami Wakeshima Fri Nov 30, 2012 8:26 pm

Title: Có cái gì gọi là yêu thương? – What’s love?

Author : Ami Wakeshima

Characters : Kyumin

Disclaimer : Chỉ có cốt truyện là của Ami Wakeshima này thôi.

Rating : K+

Category : Romance,sad

Tình trang: on going

Summary :

Có cái gì gọi là yêu thương?

Khi con tim này đã nguội lạnh?

Cơn mưa lạnh như băng nhẹ rơi xuống.

Cơn mưa đầu mùa sắt như đá đâm vào tim.

Bầu trời cũng phải khóc…

Trái tim cũng phải khóc.

Tan vào cơn mưa này…

Rồi biết mất mãi mãi….

Nhưng liệu có được không. Khi đến công ty mới làm việc lại gặp một tay giám đốc mặt dày như tấm thớt?

Trái tim lạnh lùng này, rồi cũng có ngày phải tan chảy thôi…

—–

Note: fan của dbsk & snsd đừng đọc nếu các bạn không muốn thấy idol của mình là nhân vật phản diện.

Không bash bất cứ ai cả, có tật giật mình đọc mới thấy là tôi đang bash idol của các bạn.

Không mang ra khỏi [Only admins are allowed to see this link]

***

CHAP 5:

Unavailable – Không khả dụng.
Nhân vật:

+ Lee Sungmin.

+ Cho Kyuhyun.

+ Dì Bom

+ Eunhyuk

+ Jessica & pama

+ Jung Yunho

+ Kim Jaejoong

Hoạt cảnh:

+Nhà Sungmin

+Nhà dì Bom

+Unvailable Restauran

Căn biệt thự Lovers.













Jaejoong ngồi vắt chân chữ ngũ, tay day day thái dương, trông rất mệt mỏi. Cậu ngồi trong phòng nhìn ra ngoài vườn thấy Yunho đang đứng tưới cây, dáng bộ có vẻ rất vui, nhưng cậu lại nhìn thấy một chữ: “Phiền não” hiện rõ trên mặt anh ta.

“Phải làm gì để thằng nhóc ngu ngốc đó biến khỏi cõi đời này?” – Gương mặt xinh đẹp nhăn lại. – “Nó tưởng nó là ai? Kim Jaejoong này chỉ là một Tổng biên tập thấp kém nhỏ bé thôi ư? Ha! Chuyện lần trước nó gây ra làm không ít phiền toái cho bổn thiếu gia đây. Phải trừng trị nó mới được, ranh con!” – Jaejoong rút điện thoại trong túi ra, gọi cho đàn em.

- Làm cho tốt vào đấy! Anh mày muốn thấy nó đổ máu.

-…

- Làm tốt sẽ thưởng. Mày thấy anh Cả đây đối xử với mày tệ bao giờ chưa?







Sungmin ngồi trên kệ bếp, âu yếm nhìn con mèo cong đuôi uống sữa, lâu lâu lại ngước lên nhìn cậu kêu meo một tiếng, như là nịnh nọt vậy. Bỗng điện thoại cậu reo:

- Anh đây Hyukie! – Cậu bắt máy.

- “Hyung à! Hôm nay umma làm nhiều món ngon, lâu rồi chúng ta chưa ăn cơm chung mà, hôm nay anh có rảnh không?”

- Chủ nhật mà! Tất nhiên là rảnh! Mười một giờ anh qua đó. – Cậu mỉm cười ấm áp, lâu rồi không ăn cơm với dì và Eunhyuk.

- “Dạ!”

Sungmin nhìn đồng hồ, mới có chín giờ ba mươi, thôi thì đi dạo một chút. Thay bộ đồ thể thao màu xanh da trời, giày nike màu trắng, headphone đồng màu, cậu hí hửng ra khỏi nhà, chạy bộ lòng vòng ở công viên gần đó, mệt thì vào quán ăn kem. Điện thoại lại reo, là trưởng phòng Kang.

- Gì thế ạ hyung?

- “Thôi rồi Minie!!! Wedsite của công ty chúng ta bị hack” – Giọng trưởng phòng Kang gấp gáp.

- Sao cơ? Công tác bảo mật tốt lắm cơ mà? Có bị mất mát gì không?

- “Tốt cái con khỉ! Tường lửa bị thủng một lỗ lớn, mọi người trong bộ phận bảo mật đang cố gắng chữa lại, mất khá nhiều thông tin trong phòng ban quản trị, nhưng đa số là những thông tin không quan trọng.”

- Thế à? Nếu chỉ có vậy thì thông báo cho em làm gì?

-… – Bên đầu dây im lặng một chút, chắc là hơi shock vì thái độ bất cần của Sungmin, ý cậu là: “Nếu có chuyện gì quan trọng thì hãy gọi còn không thì treo biển đừng làm phiền.” – Ai da Minie à!! Đừng lạnh lùng thế chứ? Dọa người lắm. Nhưng hyung cần thông báo với em là tất cả thông tin của phòng kinh doanh chúng ta đều bị mất, nhất là thông tin cá nhân, nhưng không ai bị delete ngoài em, mọi người đang rất thắc mắc và lo lắng đây, nếu có chuyện gì xảy ra thì…”

- Hyung đừng có lo lắng như mấy bà cô chứ? Chỉ là mấy cái thông tin lặt vặt thôi mà.

- “Hyung biết, nhưng có cả địa chỉ, số điện thoại và gmail, lỡ vào tay kẻ xấu…”

Sungmin sặc cả miếng kem lạnh toát lên mũi: – Em là con trai mà hyung!!! Hyung sợ em bị “quấy rối”? Ha ha ha!! Cười chết mất!! Thôi em cúp máy đây!! Bảo mọi người đừng lo nhảm nữa. – Nói rồi không đợt Kangin thều thào thêm câu nào, cậu tắt phụp máy.

Trên đường về nhà cậu tạt ngang Pink Cake, mua một cái bánh chocolate thượng hạng mang đến nhà dì. Nhà Eunhyuk là căn chung cư gần căn chung cư của Sungmin, nhưng cũng ít khi cậu ghé qua, một phần là vì bận làm việc.

- Chào dì!! Đang làm gì đó Hyukie? – Sungmin mở cửa nhà, vừa thả con Sen xuống thì thấy dì Bom đang lèo xèo chiên xào, Eunhyuk thì vật lộn với cái laptop.

- Minie!!! – Dì Bom la toáng lên, chạy lại ôm cậu. – Dì đã bảo là qua đây đừng mua gì hết mà.

- Nhưng ăn trưa cũng cần tráng miệng mà dì. – Cậu cười tươi nói, rồi quay sang Eunhyuk thắc mắc. – Chuyện gì thế?

- Lúc nãy nó chơi game bị thua, với một người có nick là “Cá cơm thế giới” thì phải? Nên nó tức quá quăng cái laptop xuống sàn, bây giờ thì khóc lóc khi open hoài mà nó không lên. – Dì Bom nói rồi bỏ vô bếp, có lẽ là đã quen. Sungmin cũng trao cho Eunhyuk cái nhìn thông cảm rồi lon ton xuống bếp phụ dì, khiếp Eunhyuk càng thêm tức tối. Thôi kệ nó, dù sao cũng chỉ là con nít.

Bữa cơm ngon lành diễn ra, ấm áp và đầm ấm hơn mọi ngày.

- Dạo này công việc thế nào rồi Minie? – Dì Bom gắp cho cậu miếng thịt bò, tiện hỏi.

- Dạ cũng tốt ạ, lương khá cao, đồng nghiệp hòa thuận.

- Thế thì tốt, mà Hyukie cũng sắp thi đại học rồi, có gì con giúp đỡ em nó học tập để dì yên tâm.

- Con thi khoa khiêu vũ mà, Minie hyung học kinh tế thì giúp là giúp thế nào được? – Eunhyuk cổ họng lúng búng cơn nhưng vẫn cố xem vào nói.

- Con đừng quên là hồi nhỏ ai dạy con nhảy nhé. – Dì Bom nói mát, vô tình lại đụng trúng vết thương của cậu, vì “người đó” nhảy rất giỏi, nên cậu mới đi học nhảy.

Bữa cơm đang vui thì điện thoại cậu lại reo, lần này là Jessica:

-“Anh à!! Không xong rồi, giúp em một chuyện được không anh?”

- Chuyện gì? – Sungmin hơi khó chịu, anh và cô ta đâu thân đến mức phải nhờ vả nhau ngọt ngào thế này?

-“Anh có thể làm bạn trai em không?” – Cô ta vừa nói xong, cậu phun luôn miếng thịt ra bàn, làm dì Bom và Eunhyuk mở to tròng mắt. – “Em có chuyện gấp lắm, mẹ em bắt em xem mắt nhưng em không muốn, anh có thể giúp em được không? Chiều nay ba giờ lại Unvailable Restauran, mặc vest. Cảm ơn anh nha!” – Chưa kịp để Sungmin “trăn trối” lại lời nào, Jessica đã cúp máy.

“Gì thế này?” – Sungmin bực tức nghĩ, rồi lại quay trở lại bàn ăn.





Ba giờ chiều – Unvailable Restauran. Lẽ ra Sungmin không định đến, nhưng nghĩ lại thấy chuyện này cũng hay hay, dù sao cậu cũng chẳng mất mát gì, thôi thì cũng đành, Jessica là đồng nghiệp mà.

- Anh!! Anh à, ở đây nè!! – Cô ta vẫy vẫy Sungmin lại gần một cái bàn ở đó không xa. – Ba mẹ em và người xem mắt sắp đến, anh nhớ diễn cho thật vào nhé: Chúng ta quen nhau ba năm, tại một công viên chiều mùa thu lá rơi, em làm rơi quyển sánh, anh giúp em nhặt lên, rồi chúng ta quen nhau… trong bí mật.

- Lãng mạn quá nhỉ? – Sungmin nói kháy. – Phải là rơi điện thoại mới đúng chứ, em mà cũng biết đọc sách cơ à?

- Anh nói gì chứ? Mẹ em tinh lắm đấy, anh phải diễn cho thật đấy nhé. Họ sắp đến rồi, ngồi sát vào.

Sungmin để yên cho Jessica phân phó, cậu cảm thấy thật là buồn cười, và quần áo cô ta quá hở hang cùng mùi nước hoa nồng quá. Thảo nào lúc mới vào cậu thấy nhân viên cứ chỉ chỉ trỏ trỏ.

(Nguyên văn là:

- Xem cô gái kia kìa, ăn mặc thật là hở hang quá đi. – Nhân viên nữ A nói.

- Ừ, nhưng là khách quen đó, ăn nói cẩn thận kẻo tai vách mạch rừng, đuổi việc như chơi. – Nhân viên nữ B xì xà xì xầm.

- Ô! Thì ra là đợi bạn trai, anh chàng kia trông đáng yêu thế mà lại quen cô ta sao? Không hợp tý nào. – Nhân viên nữ C chu môi nghen tỵ.)

- Con chào ba, chào mẹ! – Jessica cười duyên khi thấy cha mẹ mình đến.

- Cháu chào hai bác ạ. – Sungmin lễ phép chào, khi ngước lên nhìn thì cậu suýt thoát xác. Ôi! Đó là mẹ Jessica Jung hoa khôi công ty đấy ư? Thật đáng ngạc nhiên, bà ta… trông thật kinh khủng, quá thất lễ nhưng đó là sự thật, một gương mặt bự phấn có vẻ khó gần, một body “không được” thon thả cho lắm, một bộ đầm hoa với màu hồng phần là chủ đạo, kẹp tóc hồng phấn, túi xách hồng phấn, trông bà ta thì biết là một người “phi thường hoàn hảo rồi”. Còn cha của cô ta thì trông rất bình thường, một người đàn ông hoàn toàn bình thường, bình thường từ đầu tới chân (?), nhưng có vẻ khá nhu nhược khi bị bà vợ lấn át. Nói chung, Sungmin hoàn toàn thất vọng, cậu tưởng sẽ được gặp hai vị đại nhân vật nào đấy kinh khủng khiếp lắm chứ.

- Ồ! Đây là…? – Khi giọng nói của “quý bà phi thường” cất lên, Sungmin lại một phen suýt thoát xác, nói sao nhỉ? Vừa khàn khàn vưa lơ lớ, y như vừa bị một trận cảm lên bờ xuống ruộng, và làm cho người đối diện cảm thấy ngột.

- Đây là Sungmin, bạn trai con.

- Con mang bạn trai đến buổi coi mắt là có ý gì đây? – “Quý bà phi thường” cao giọng. – Mẹ vất vả lắm mới tìm được mối tốt.

- Xin chào, tôi đến rồi đây!!! – Giọng nói trầm ấm vang lên làm cả bàn đông cứng.

Đối tượng coi mắt của Jessica là Cho Kyuhyun?!?!?!?

Sự ngạc nhiên không che giấu hiện rõ trên mặt Sungmin và Jessica, Kyuhyun cũng nhìn cậu ngạc nhiên:

- Chuyện gì thế này?

- À cậu Cho, cậu ngồi xuống đây chúng ta cùng bàn chuyện… – “Quý bà phi thường” thái độ hết sức đon đả.

“Tại sao mẹ không nói đối tượng coi mắt là giam đốc Cho?” – Jessica trao đổi ánh mắt với “quý bà phi thường”

“Ta làm sao mà biết được cậu Cho chính là sếp của con? Mà chính con làm hỏng đại sự đó.” – “Qúy bà phi thường” trừng mắt nhìn lại.

“AAAAAA!!! Giám đốc Cho giàu lắm đó!!! AAAA”

- Minie sao em lại ở đây? – Kyuhyun không chút nể tình vặt tay Jessica đang nắm lấy tay Sungmin, ôn nhu ôm vào lòng, Sungmin như nhìn thấy Medusa, hóa đá hoàn toàn. Kyuhyun ôm ấp sờ mó (?) cho đã, rồi quay sang cả ba người đang há hốc mồm, ngang nhiên nói. – Xin lỗi bà Jung, tôi đã có người yêu rồi, hôm nay tôi định đưa cậu ấy đến đây để từ chối xem mắt, nhưng xem ra là không cần rồi. – Nói rồi kéo tay Sungmin đưa đi mất, để lại ba kẻ cũng vừa nhìn thấy Medusa, nhưng đã được cụ Dumbledore cứu sống, hồi sau mới lắp bắp:

- Jessica Jung!!! Có mối tốt mà dám để mất, ta giết con!!!!



end chap 5

Ami Wakeshima

Sunday, May 06, 2012 / 9:12 pm
Ami Wakeshima
Ami Wakeshima
Admin

Tổng số bài gửi : 188
Join date : 30/06/2012
Age : 27
Đến từ : Một nơi tựa như thiên đàng nhưng cũng không kém phần khổ cực.

https://amiwakeshima.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết